Khác với tình yêu tuổi học trò mộng mơ, hồn nhiên, tình yêu của tuổi trưởng thành xen lẫn những dư vị của sự ích kỉ và cả những âm mưu toan tính thường ngày. Kinh Mịch Ngọc – nữ chính hẹn hò với mười người bạn trai chỉ để tìm ra chân tướng sự thật mà bà ngoại giấu cô bấy lâu nay. Tất cả mười người bạn trai của cô trong tên đều có một chữ “ngọc” và Yến Ngọc là mục tiêu thứ mười một.
Thế giới của người trưởng thành là thế giới đầy phức tạp với những hoài nghi. Kinh Mịch Ngọc – cô gái trải qua mười cuộc tình, vài ba thương đau, sống sót qua những câu chuyện bi tráng của cuộc đời mình, mới đủ cái độ sắc và ngoan cường, đủ độ hiểu chuyện, hiểu đời và hiểu thấu một người đàn ông vì cô mà một đời gắn bó.
Yến Ngọc- nam chính lạnh lùng với thiên sử tình trường cùng hai mươi tư cô bạn gái nhưng lại đủ độ chín chắn để có thể kiên nhẫn và bình tĩnh “chịu đựng” cái giá băng của Mịch Ngọc. Đủ yêu thương và bản lĩnh dang tay ôm lấy cô, ôm lấy cả những góc khuất sâu thẳm bên trong mà chưa bao giờ Mịch Ngọc để lộ. Đủ sự an tâm, bình yên và vững chãi,…
“Thái độ đúng đắn nhất đối với quá khứ là chấp nhận chứ không phải là quên lãng”.
“Anh yêu em rồi phải không” – cuốn tiểu thuyết thanh xuân về tuổi trẻ với đầy đủ cung bậc cảm xúc: hỉ, nộ, ái, ố của một đời người, có nụ cười và cả nước mắt, dằn vặt lẫn hạnh phúc,… Ở cuối truyện, độc giả sẽ bất ngờ vì sự thật đi tìm ngọc của nữ chính, khác hoàn toàn so với mạch truyện ban đầu, đưa độc giả đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác.