Em là tiểu tiên nữ của anh,…
Giữa muôn vạn người, tìm một người có thể chờ đợi trong im lặng suốt một năm, nhìn nhau vừa đủ, quan tâm vừa đủ,… Và quan trọng vẫn khiến trái tim ta cảm thấy rung động như giây phút ban đầu. Mọi thứ theo đúng nghĩa: tình đầu cũng là tình cuối, cùng nhau nắm tay trải qua ngàn giông bão.
Ai cũng cảm thấy tuổi trẻ của mình sẽ chẳng bao giờ là vĩnh viễn, mà khi đó lại chính là khoảnh khắc đẹp đẽ nhất. Khoảng thời gian ấy chúng ta cùng nhau đi qua tháng ngày với những trò nghịch ngợm hoang đường không tên.
Trong những tháng năm thanh xuân đẹp đẽ ấy, hẳn đã từng có người như An Tĩnh, e dè nhút nhát, ngập ngừng theo đuổi sở thích của bản thân; hẳn đã từng có người như Trần Thuật, cá biệt bất cần, lại cũng có lúc trộm ngắm cô bạn bàn trên, từng chút từng chút cố gắng kéo gần khoảng cách giữa mình và người ấy.
Thời cấp ba, hẳn rất nhiều người từng thầm thích một người nào đó, nhưng phần lớn đều không có cơ hội nói ra; hoặc không dám nói ra. Trần Thuật lại khác. Cậu can đảm quan tâm An Tĩnh, can đảm chấp nhận tình cảm đẹp đẽ đầu đời đó.
Trần Thuật và An Tĩnh cùng nhau vượt qua thời gian, vượt qua tất thảy, cho đến khi trưởng thành, không còn là những cô cậu học sinh cấp ba đầy mơ mộng. Thời gian như nước chảy, họ trưởng thành, cũng đem mối tình ấy khắc sâu vào trong tim.
Trần Thuật nói: “Tốt nghiệp xong, chúng mình kết hôn nhé.”
Và có thể, cũng giống như Trần Thuật và An Tĩnh trong câu chuyện này, bạn sẽ tìm thấy tình yêu tuyệt đẹp mà bản thân đã từng ước ao trong suốt những năm tháng tuổi trẻ ấy
Em là tiểu tiên nữ của anh” – một câu chuyện tràn ngập ánh sáng của thanh xuân và hạnh phúc. Nếu như bạn đã đi qua thời cấp ba, có thể bạn sẽ cảm thấy rất hoài niệm. Nếu như bạn còn đang đi học, thì ắt hẳn sẽ muốn trân trọng hơn những năm tháng đang ngồi trên ghế nhà trường.
Đó là một thế giới vô cùng sinh động, ngẩng mặt lên là có thể thấy bầu trời xanh biếc, xinh đẹp, liếc mắt là có thể thấy người mà mình thầm thương trộm nhớ; tùy tiện nói mấy câu cũng có thể khiến cả không gian rộn ràng hẳn lên. Ở quãng thời gian đó, ai ai cũng lấy tâm tư đơn thuần, thanh khiết mà đối xử với nhau.
Bức tranh toàn cảnh về một Trần Thuật bá đạo, lạnh lùng, một An Tĩnh nhút nhát dịu dàng, một An Nguyệt tình cảm nhưng rất hiếu thắng, một Tống Tư sôi nổi ồn ào, một Kỉ Nguyên lạnh lùng nhưng tốt bụng… Tất cả bọn họ tạo nên một bức tranh tuổi trẻ tuyệt đẹp
“Chúng ta đều còn trẻ quá.
Không sao đâu, không sợ trẻ tuổi, chỉ cần chúng ta cùng nhau trưởng thành là được”.
“Em là tiểu tiên nữ của anh” – cuốn tiểu thuyết không ngược, không lâm li bi đát nhưng lại đủ cảm xúc hỉ – nộ – ái – ố trong tình yêu mà đời người ít nhất một lần nếm trải
“Em là tiểu tiên nữ của anh” – câu chuyện thanh xuân của cậu, của tôi và của tất cả chúng ta.
PingBooks